Chủ nhật ngày 22 tháng 12 năm 2024

Tuyệt chiêu PHP ở Singapore

 

Do làm ta balô một chuyến, tôi từ sân bay Changi Singapore đi xe điện ngầm MRT về khách sạn ở downtown, tới nơi đã hơn 1g chiều (giờ SGP chạy trước giò VN một tiếng).

Chân cẳng rệu rã, mồ hôi nhễ nhại vì cái nóng hầm hập của xứ giữa biển, suất cơm của Vietnam Airlines lúc nãy đã “gởi gió cho mây ngàn bay”…

Nhưng tôi nổ đom đóm mắt là khi nhìn thấy cái bảng giá của hotel 5 sao Carlton Singapore này: bét nhứt là 480 SGP dollar (1 SGD ăn 17.000 VND) một đêm. Phòng Suite từ 800 tới 1.400 SGD. Còn Presidential Suite thì tới 2.800 SGD. Bụng bảo dạ, phải chi hãng BenQ đưa tiền cho mình xài, tối mình ra bến tàu Clark Quay ngủ cũng xong – miễn là bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ dự BenQ Regional Media Meeting 2012 Singapore.

Nhân viên lễ tân khách sạn bắt tôi đưa cái thẻ credit card cho họ quẹt thế chưn 100 SGD – sợ mình làm bể đồ hay ăn uống mấy cái thứ đắt như quỷ trong minibar (tủ lạnh nhỏ trong phòng). Họ nắm đằng cán mà, nếu khi check-out mà an toàn, vui lòng khách đến, vừa lòng chủ nhân, họ sẽ hoàn lại. (Liệu bạn có dám uống một lon Coke giá 8,5 SGD – khoảng 144.000 VND không?)

Vừa vào phòng xong, tuốt tầng 19, tôi vớ ngay chai nước “tình thương mến thương” (Complimentary) nốc như chưa bao giờ thấy nước. Giờ tới cái bao tử. Mở balô móc gói mì Miliket ra. Giàng ơi, quên cái tô nhựa ở nhà rồi. Vốn là người sáng kiến đầy mình (từng dùng cây bàn chải răng và 1 cây bút làm đũa ăn mì gói giữa khách sạn 5 sao ở San Francisco mà – ngán ai nữa), tôi lục tìm trong phòng, thấy có cái tách uống trà khá bự, vậy là bẻ vụn mì bỏ vô vừa trọn 1 gói lên tới miệng tách. Không có nắp đậy, tôi chạy vô nhà tắm mượn đỡ cái đĩa xà bông hình con sò. Vậy cũng xong một gói mì.

Tách mì gói trong khách sạn Carlton ở Singapore ngày 22-11-2012.

Đang ung dung tự tại bảnh chọe hưởng thành quả sáng kiến – kinh nghiệm của mình thì tôi nghe có chuông cửa. Sẵn trớn, tôi cầm tách mì ra mở cửa – Giàng ơi, cô gái xinh xắn phụ trách take care khách media của BenQ tới đưa tấm thẻ tên. Quả là lần đầu gặp nhau quá ấn tượng…

Hotel quảng cáo rằng Internet ở đây là “Broadband Internet Access”, băng thông rộng của hãng DOCOMO à nghen. Xài cáp chớ hỗng có Wi-Fi. Gọi là “rộng” chớ nó chạy lờ đờ, chỉ được cái là vào Facebook không cần xài tới “tuyệt chiêu”… vượt vũ môn!

 

PHẠM HỒNG PHƯỚC

(Saigon 22-11-2012)