Thứ Bảy ngày 21 tháng 12 năm 2024

Nhật ký ghi vội

 

Saigon thứ Hai 14-1-2013

1.

Saigon sáng nay chạy xe ngoài đường gió tốc lành lạnh. Nhưng không phải cái se se lạnh của mùa cuối năm đang trở mình chờ Tết. Đó là một thứ lạnh đầy bất an khiến ta gai gai người và ớn lạnh cả sống lưng. Cái lạnh chực chờ gây bệnh cho ai đang lúc yếu trong người.

2.

Một người bạn báo tin hôm nay lại phải đi đám ma. Đó là người mà tôi gọi đùa là “funeral expert” – chuyên gia đám ma. Cô nói rằng cả tháng nay mình đi đám ma tới chóng mặt, mười mấy đám rồi, và còn một ông bác họ đang trong “waiting list” khi bệnh viện vừa “chê” cho “hồi gia” với y lệnh “muốn ăn gì cứ ăn”.

Mà sao từ sau cái ngày “tận thế” hụt 21-12-2012 tới nay, tôi nhìn quanh thấy thiên hạ rủ nhau chia tay trần gian hơi bị nhiều khác thường. Chạy xe ngoài đường ngày nào cũng gặp đám ma. Số những người tôi biết ra đi tăng đột biến. Phải chăng do khí trời cuối năm nó dữ dằn quá, họ chịu đời hỗng thấu?

Mới trưa nay có tin em trai của bà chị cột chèo của tôi vừa mất vì đột quị ở Đà Nẵng, mấy người anh phải ra đó đưa thi thể em mình về Saigon lo hậu sự. Sao dạo này nhiều người trẻ tuổi bị đột quị như vậy? Phải chăng đó là hệ lụy của những tháng ngày lo lắng, căng thẳng vì những món nợ áo cơm? Người già đột quị vì bệnh lý, người trẻ đột quị vì tâm bệnh. Chính những người trẻ giờ đây đang ở giữa tâm lốc xoáy của trận cuồng phong bão tố suy thoái kinh tế.

3.

Buổi tối, một bà chị ghé nhà than rằng con trai mình gần đây làm ăn sa sút quá, bắt đầu bị lỗ. Giàng ơi làm ăn trong cái thời này ở đây mà mới bắt đầu bị lỗ là số đỏ ngất ngây rồi. Rất rất nhiều bạn bè tôi, và ngay cả tôi nữa, gần 2 năm nay sống lay lắt, cố chòi đạp để duy trì doanh nghiệp của mình cho qua cái thời khủng hoảng này – mà cho tới nay vẫn chưa thấy có “đốm lửa cuối đường hầm” nào. Đã lỡ đầu tư hết tài sản, vốn liếng vào cơ sở rồi, giờ mà buông tay là mất trắng. Cố duy trì và cố hy vọng. Nhưng gần đây nhiều chuyên gia kinh tế xủ quẻ rằng: năm 2012 nền kinh tế Việt Nam mới thấm đòn, sang năm 2013 mới biết thế nào là lễ độ. Buồn ơi là rầu! Chẳng lẽ lại phải gồng mình tiếp tục thoi thóp thêm một năm nữa ư? Có tới 99,9% là như vậy!

4.

Đây là một cuộc chiến “to be or not to be” (tồn tại hay không tồn tại)! Bi kịch cho tất cả là cuộc chiến này lại diễn ra khi mà các chiến binh “que sera sera” (biết ra sao ngày mai)?

PHP

 (Nguồn ảnh: Internet. Thanks.)

 BÀI HÁT YÊU THÍCH

Ai về sông Tương. Sáng tác: Thông Đạt – Văn Giảng. Ca sĩ: Anh Khoa

(Ca khúc này tìm thấy trên Internet. Xin cảm ơn tác giả, ca sĩ và những người đang giữ bản quyền, xin vui lòng cho chúng tôi được thưởng thức tác phẩm tuyệt vời này.)