Lời thề… hết tết
Cuộc vui nào rồi cũng tới lúc tàn. Càng vui dữ, càng tàn nhanh, càng buồn dữ. Bữa nay “thứ Hai là ngày đầu tuần, em hứa cố gắng chăm ngoan…” 2-3-2015, ngày đi làm đầu tiên của tháng thứ 3 trong tổng số 12 tháng của năm 2015. Dòm xuống bên dưới đã là ngày 12 tháng Giêng Ất Mùi. Chính thức hết Tết được 2 ngày.
Ngày hôm qua Chủ nhựt nên vẫn còn nuối Tết. Qua hôm nay thì phải tỏ rõ bản lĩnh và quyết tâm, một khi đã dũng cảm ra được khỏi “mùng” rồi, phải kiên định lập trường, tỏ rõ thái độ, vững vàng ý chí không chui tiếp vào “mền” nữa.
Cụ Nguyễn Công Trứ ngày xưa trong bài thất ngôn bát cú Đi Thi Tự Vịnh đã dõng dạc rằng:
“Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông”.
Tôi tự xét mình tài hèn sức mọn, chỉ dám ực một ly trà quạu cho say thay rượu mà học đòi theo thi sĩ Vũ Hoàng Chương (trong bài thơ Nét Đau Mặt Chữ):
“Nếu không cơm áo đọa đày
Nhủ thân nào thịt xương này bỗng dưng.”
Con chiến mã già nua nhưng chung thủy đã được đẩy ra cửa, balô lên vai, nón trên đầu (chẳng phải làm duyên chi đâu mà cốt che cái mỏ ác giờ đã Trống Vắng theo quy luật Tóc Gió Thôi Bay), tôi đứng bên Nàng Mai mà hô lời thề danh dự: “hết tết rồi, cày bừa thôi”.
Tối qua (11 tháng Giêng), để tỏ rõ quyết tâm sắt đá “trời gầm không nhả” của mình, tôi đã nhờ vả cô chủ, cậu chủ tước hết các bông mai vẫn còn nở vàng rực trên cây mai để hôm nay đưa Nàng Mai về nơi an dưỡng. Những cánh mai mỏng manh rơi lã chã xuống nền nhà như nước mắt tôi tí tách trong lòng. Bên nhau, yêu nhau từ năm Đinh Dậu cách đây gần tròn một Lục thập hoa giáp làm sao có thể chia tay nhẹ nhàng. Nhớ biết bao nhạc sĩ Dzoãn Mẫn hồi năm 1939 ở tuổi 20 đã nức nở trong Biệt Ly:
“Biệt ly nhớ nhung từ đây
Chiếc lá rơi theo heo may
Người về có hay
…
Và mây trôi nước trôi
Ngày tháng trôi cùng lướt trôi
Mấy phút bên nhau rồi thôi
Đến khi bóng em mờ khuất
Người về u buồn khắp trời
Người ra đi với ngàn nhớ thương
Mấy phút bên em rồi thôi
Dáng em sống trong hồn tôi
…
Người yêu đương cách xa
Đành sống vui cùng gió sương…”
Ừ, vậy thôi. Đành thôi. Từ hôm nay, trên bước đường giang hồ dãi dầu mưa nắng gió sương, biết hồn em có cùng ta…
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Saigon 2-3-2015)