Thứ Tư ngày 24 tháng 4 năm 2024

Mùng Hai Tết Quý Tị 2013 cùng bạn già Lương Minh

 

Sáng mùng Hai Tết Quý Tị (11-2-2013), tôi tới điểm hẹn để uống nước đầu năm với ông bạn già Lương Minh, một “double đồng nghiệp” (bạn vừa là nhà báo của tờ báo bộ Tài chính, vừa là admin của trang web trường Trung học Tống Phước Hiệp – Vĩnh Long). Chiều hôm qua, trong khi đang vi vu đầu năm ở Biên Hòa, bạn Minh phone rủ rê tôi sáng mai đi uống cà phê với nhau.

Trong câu chuyện bên ly hồng trà, bạn Minh kể là nhiều người bạn học của bạn vẫn tin rằng đầu năm làm chuyện gì thì quanh năm sẽ được như vậy. Sáng mùng Một có người đi mua vàng, có người đi gởi tiền ngân hàng. Báo hại tôi liên tưởng tới thực tế nhãn tiền: “sáng mùng Hai, tôi vô khách sạn”!

Chị Phi Rom và bạn Lương Minh.

Oái, xin ai đó bình tĩnh nghe lời tôi tỏ tường. Cô bạn học Phi Rom của bạn Minh hiện là quản lý Khách sạn Bát Đạt 2 ở số 41 đường Ngô Quyền, P.9, Q.5. Chị vốn là cô giáo dạy Hóa ở trường trung học Tri Tôn (An Giang), sau đó về làm giáo vụ ở trường Đại học An Giang mấy năm rồi về hưu. Học trò bèn giới thiệu chị vào làm quản lý cho khách sạn này. Chị Phi Rom là người gốc Khơ-me nên nói tiếng Khơ-me giỏi như người… Campuchia! Khách sạn này lại nằm ở khu vực mà dân Campuchia tập trung lưu trú mỗi khi qua Saigon trị bịnh (họ rất sùng bái bệnh viện Chợ Rẫy và bệnh viên Đại học Y Dược gần đó). Có chị Phi Rom nói cùng ngôn ngữ, họ trở thành khách trọ quen thuộc của khách sạn này.

Lẽ ra sáng nay hai anh em rủ nhau ra quán cà phê… uống trà, nhưng khi rủ chị Phi Rom thì biết chị đang ca trực, nên bạn Lương Minh chuyển “bàn đào” về khách sạn, vừa tiện cho chị Phi Rom, vừa được bà quản lý khách sạn bao ăn sáng “tình thương mến thưong”.

Chị Phi Rom trổ tài pha chế hồng trà cho anh em tôi thưởng thức. Bình thường loại trà này được chế thêm sữa thành trà sữa. Nhưng bữa nay, còn “kiêng” sữa, nên hai anh em tôi uống hồng trà với đường phèn xay thành bột.

Tới chầu ăn sáng, bạn Lương Minh có lẽ qua mấy bữa tết hết xíu quách nên chơi một tô hủ tíu xương xíu quách (ăn gì bổ nấy mà). Còn tôi, tự lượng sức mình “chưa tới nỗi nào” và vốn có pháp danh “Thích Đủ Thứ”, nên gọi một tô hủ tíu thập cẩm. Giá 1 tô hủ tíu ở khách sạn này là 35.000 đồng.

Lát sau có thêm bạn Vũ Thượng – thành viên trang web Tống Phước Hiệp tới tham gia. Giàng ơi, cái anh bạn này lại cùng với tôi có quá nhiều cái “đồng”. Đồng nghiệp mần báo, đồng hương (gốc gác Ninh Bình – quê ngoại chưa từng về của tôi), đồng quận (cùng lưu trú ở quận 5)… Hên là hỗng có đồng… tính!

Nói cái vụ này tôi mới thấy mắc cười. Lúc nãy nhờ chị Phi Rom chụp cho tấm hình chung với bạn Lương Minh, nghĩ là để thể hiện tình đồng nghiệp và cùng là admin của hai trang web trường xưa, tôi đặt bàn tay lên bàn tay của ông bạn già. Chụp xong, coi lại, giật mình, thấy dễ bị suy diễn sao giống dân “đồng tính” quá, nên bèn tắt đèn chụp lại!

Một anh bạn nhân viên khách sạn sẵn dịp muốn chụp ảnh với bà quản lý, nên tụi tôi nhờ Vũ Thượng bấm máy giùm.

Sau chầu ăn sáng này, bạn Lương Minh về Vĩnh Long chơi Tết. Ngày Tết đặt vé xe tốc hành phiền toái quá. Thấy vậy, bạn Vũ Thượng xung phong lấy xe môtô chở bạn Minh về Vĩnh Long, mai lên. Bạn Vũ Thượng mới tậu lại một chiếc Suzuki sport 150 phân khối nên sẵn dịp này “phượt” đầu năm rửa xe luôn. Vũ Thượng nói: “Đi với anh Lương Minh bảo đảm là vui rồi”. Tôi đặt chữ “vui” trong ngoặc kép để hồn ai nấy giữ hai ông bạn Yamaha ơi!

PHẠM HỒNG PHƯỚC

(Saigon Mùng Hai Tết Quý Tị, 11-2-2013)