Thứ Ba ngày 19 tháng 3 năm 2024

Chuyện kể khi ngôi sao tắt ngủm

Đây là một chuyện riêng tư của A Phủ, xin thổ lộ như một episode trong season 2021 của series “Chuyện kể lúc 0 giờ”, chớ hỗng hề mang cái mùi dạy đời đâu. Đây cũng là ý riêng của A Phủ, chia sẻ mà không muốn tranh cãi chi mô răng rứa hỉ!

Thinker and Reminder statues. (Ảnh: Internet. Thanks.)

Chuyện rằng: sáng nay thứ Hai 1-3-2021, nhằm ngày 18 tháng Giêng Tân Sửu, A Phủ được cô hàng xóm từ bên kia phên giậu dạy rằng:

Giới văn nghệ sĩ, đặc biệt là dân showbiz, không phải chỉ ở Việt Nam mà là toàn cầu, nhiều người có cuộc sống riêng tư rât là B.B (không phải cô đào Pháp Brigitte Bardot, mà là “bề bộn”, “bê bối”). Thậm chí có người giải thích đó là một “đặc thù” của cái giới này.

Tất nhiên, là người của công chúng, họ phải chấp nhận bị bá tánh rọi đèn follow, bình phẩm. Công chúng có quyền như vậy.

Nhưng nếu fair play và không sợ bị kiện, người ta nên nói tới chuyện đời tư (ở đây là chuyện xấu xí) của những nhân vật kia khi họ đang thời hoàng kim, trên đài danh vọng.

Còn khi những sao kia đã tắt ngủm, đặc biệt là lúc họ đang gặp cơn khốn cùng, thập tử nhứt sinh, đặc biệt là lúc vừa qua đời, người ta cố tránh đào mồ, quật mộ lôi những chuyện xấu xí trong cuộc đời họ. Ở đây không nói tới ai đó muốn khoe sự hiểu biết hay câu view, câu like. Đành rằng công chúng có quyền thể hiện chính kiến, thái độ của mình, nhưng cái này cũng nên đúng lúc, đúng nơi. Ông bà ta có câu thành ngữ truyền dạy con cháu “nghĩa tử là nghĩa tận” – khuyên đừng đòi hỏi, yêu cầu gì với người đã chết; nên xử sự nhân đạo, đúng tình người.

Thêm nữa, việc khui lại những tình tiết xấu xí, chủ yếu trong quá khứ, của một người đang lâm cảnh khốn cùng có thể ít nhiều làm ảnh hưởng tới những nỗ lực kêu gọi chung tay trợ giúp. Phàm thì là mà rằng, có ai đó có lòng tốt kêu gọi giúp người, ta không tham gia thì thôi, cứ lẳng lặng, chớ nên lớn tiếng phân bua, nhứt là lôi những gì mà mình nghĩ là “không thích” của người cơ nhỡ để vùi dập người ta.

Mới nghe cô hàng xóm dạy dỗ tới đó, A Phủ đã lên cơn bức xúc ù té chạy.. tới…

PHẠM HỒNG PHƯỚC